Thứ hai, 8/10/2001, 17:50 (GMT+7)
Ngôi sao lầm lỗi (phần 43)
Daniel Steel
Trông Spencer thất vọng như khi anh đứng trước quán Harry. Crystal không ngạc nhiên về người đàn bà nào đó đã thay bà Castagna.
Đáp lại thư cuối cùng cô viết cho bà, con trai bà báo cho cô biết mẹ anh ta đã qua đời. Crystal rất buồn. Cô rất quý bà Castagna.
- Cuối cùng chị Pearl đã cho anh số điện thoại của em, sáng nay, vừa tới đây anh gọi điện ngay. Chị cho em thuê nhà liền chỉ chỗ của em và như em thấy đấy, chúng mình được ở bên nhau…
Spencer có vẻ sung sướng như trẻ con trong ngày tết. Nhưng Crystal cố ghìm không cho Spencer biết rằng, chị nọ không phải là người cho cô thuê nhà mà là chị người hầu của cô, đúng ra là người hầu gái của Ernie.
- Anh định thế nào về Elizabeth?
Crystal hồi hộp hỏi, cô phần nào cầu sao Spencer chưa ly dị. Ít ra điều đó phần nào đơn giản hoá vấn đề hơn. Sau bao điều Ernie đã làm giúp cô, cô không thể bỏ gã ngay được. Tuy nhiên cô không yêu gã như Spencer không yêu Elizabeth.
Spencer bình tĩnh trả lời Crystal. Ngồi trên máy bay tới Los Angeles, Spencer đã suy tính kỹ mọi chuyện. Quay về Washington, anh sẽ nói hết với Elizabeth. Sau đó anh sắp xếp vali, rồi đi chuyến máy bay đầu tiên tới California. Anh vẫn chưa có việc làm, nhưng tìm việc ở đấy còn dễ hơn ở Washington hoặc New York. Một luật sư xin việc chỗ nào chẳng nhận. Sau đấy khi nào ly dị xong, anh sẽ cưới Crystal, nếu cô còn yêu anh. Đơn giản là như vậy đấy!
Spencer sung sướng mỉm cười đáp:
- Anh sẽ ly dị. Lẽ ra anh đã phải nói với cô ấy từ lâu rồi. Cách đây ba năm, khi phải sang Triều Tiên, anh đã tính chuyện đó, nhưng nói ra khó quá. Bọn anh vừa lấy nhau được ít hôm, kỳ cục lắm. Anh không còn biết ra sao nữa… Anh đúng là đồ ngốc. Không thể giấu mãi chuyện này. Tuy nhiên, anh thấy mình ác thế nào khi báo tin này, sau bao năm tháng qua. Nhưng anh biết chắc Elizabeth chẳng bận tâm về anh. Cô ấy chỉ quan tâm đến công việc, lễ tiệc. Một hai tuần nữa anh sẽ quay lại đây và tìm được việc, anh sẽ xin ly dị ngay. Sau đó chúng ta lấy nhau.
Spencer tin chắc Elizabeth sẽ tỏ ra biết điều và đồng ý ly dị. Anh tỏ ra bồn chồn. Thế nhỡ Crystal đã có nhiều chuyện thay đổi thì sao? Song qua cách cô ôm anh, anh yên tâm hơn.
- Nếu em vẫn còn yêu anh, - Spencer thận trọng nói thêm.
Và nếu Elizabeth đồng ý ly dị… Nhưng anh tin chắc một khi anh thú nhận những suy nghĩ của mình về hôn lễ của hai người, chắc chắn Elizabeth sẽ chấp thuận.
Crystal nhìn Spencer hồi lâu, sau đó mắt cô đẫm lệ. Đây là điều cô ao ước suốt bao năm, điều cô mơ ước suốt thời gian anh đi xa.
- Thế nào, em?… - Spencer hỏi khi thấy nước mắt Crystal chảy trên má.
Spencer không biết đây là những giọt nước mắt hạnh phúc hay thất vọng. Anh ôm chặt cô vào lòng. Crystal nức nở khóc. Spencer mỉm cười và nói:
- Đừng khóc nữa, em yêu. Mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp cả. Anh hứa với em đấy! Anh sẽ chăm lo cho em… Anh xin thề!
Spencer luôn mong ước được vậy. Anh nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay Crystal. Cô lắc đầu ngắm nhìn anh.
- Có lẽ bây giờ chính anh không còn muốn em nữa, - Crystal nói và nghĩ rằng mình cần phải nói thật hết với Spencer về Ernie.
- Anh Spencer…
Crystal ngập ngừng suy nghĩ xem nên nói như thế nào.
- Anh Spencer, em đang sống với một người khác. Ông bầu của em… Chuyện dài lắm và… em không biết nói với anh thế nào nữa.
Spencer choáng váng. Thật quá bất ngờ! Anh nghĩ rằng khi gặp anh, Crystal sẽ tỏ vẻ lãnh đạm, trách móc, đau khổ. Anh không nghĩ rằng cô vẫn yêu anh, tuy đang sống với một người đàn ông khác.
Crystal kể cho Spencer nghe hết mọi chuyện, từ việc do đâu cô đến Hollywood tới chuyện Ernie đỡ đầu cô đóng phim, thuê phòng, mua sắm áo quần cho cô. Nhưng cô không đả động những chuyện ở Malibu cũng như chiếc vòng đeo tay nạm kim cương.
- Em ký hợp đồng với anh ta và anh ta đã lo tất cả giúp em, anh Spencer. Em chịu ơn anh ấy nhiều lắm… Em không thể đột ngột bỏ anh ấy. Như vậy không hay.
Spencer không còn tin vào những lời mình vừa nghe.
- Em yêu anh ta không?
Crystal đau khổ lắc đầu.
- Không. Hồi đầu em đã kể ngay với anh ấy về anh, nhưng nói thêm rằng chuyện giữa anh và em đã chấm dứt. Lúc đó em cứ đinh ninh như vậy. Mấy tháng liền em chẳng nhận được tin gì về anh. Em cứ nghĩ anh quá bận bịu với Elizabeth…
Nói xong, Crystal lặng khóc, còn Spencer điên cuồng đi lại trong phòng.
- Anh quá bận bịu để thoát chết!
Spencer chua xót nhìn Crystal từ đầu xuống chân. Trong khi anh lội bì bõm giữa các đầm lầy, người nẻ toác đau đớn, sống dưới các đường hầm đào trên đồng ruộng ở Triều Tiên thì cô chỉ tâm niệm nghĩ rằng anh không còn yêu cô.
- Em rất lấy làm tiếc… Anh ra đi đã lâu và… mọi chuyện ở đây khác lắm. Em cực kỳ ao ước được thành đạt ở Hollywood.
Crystal muốn tỏ ra trung thực, nhưng không thể vỗ nguôi Spencer. Anh chẳng thú vị gì khi nghe những lời cô vừa nói.
- Cực kỳ ao ước nên đã bán cả thể xác chứ gì?
- Anh Spencer này! – Crystal bỗng nổi khùng không kém gì anh. – Khi anh rời nước Mỹ, anh đã có vợ, hay có lẽ anh đã quên chi tiết này? Tôi đã phải chờ đợi anh suốt ba năm tồi tệ đó, anh Spencer Hill, và trong nửa thời gian đó, anh đã chẳng thèm viết thư cho tôi. Và, mãi sau anh mới nguệch ngoạc thí cho được đúng mười chữ trên mẩu giấy lời lẽ chẳng còn biết gửi cho ai. Anh chẳng đả động đến chuyện chúng ta, đến chuyện mai sau và đến chuyện ý anh định thế nào. Anh chỉ muốn tôi sống chết gí ở một chốn đó đợi anh trở về, thế mà tôi vẫn đợi, suốt một thời gian dài chết tiệt! Tôi cũng có quyền được sống chứ, chẳng nhẽ tôi cứ phải ru rú mãi ở nhà bà Castagna để chờ Đức Chúa Jesus tới sao?
Spencer cứng miệng. Những lời Crystal nói quá đúng!
- Do đó tôi đến đây và Ernie đã che chở cho tôi. Anh ta là người có quan hệ rất rộng, anh Spencer. Anh ấy có thể giúp em trở thành một ngôi sao lớn, Em không có ý định sống suốt đời với Ernie, nhưng không thể ngày một ngày hai bỏ rơi anh ta với lý do như anh vừa nêu. Em chịu ơn anh ta tất cả và em chẳng muốn gây thù chuốc oán với anh ta. Anh ta rất tốt với em và em chịu ơn anh Ernie. Hơn nữa, nếu em xử sự như vậy, một ngày nào đó, anh ta sẽ hại em.
- Về thể xác, ý em định nói vậy à? – Spencer hoảng hốt hỏi.
- Đời nào! – Crystal vội nói, - Nhưng về nghề nghiệp thì đúng vậy. Anh ta có thể xé hợp đồng của em.
- Chưa chắc đâu. Anh ta không dại gì. Anh ta là một người làm ăn và biết rõ của báu mình nắm trong tay. Em đã ký hợp đồng gì với anh ta?
- Một hợp đồng nghiêm chỉnh, - Crystal khẳng định, vẻ tin tưởng.
Thực ra cô chẳng rõ lắm về cái hợp đồng đó. Ernie luôn nói với cô rằng hợp đồng không phải là điều quan trọng.
- Cụ thể thế nào?
- Anh ta là cầu nối giữa em và các trường quay. Họ đều làm việc với Ernie và anh ta thu xếp lo mọi chuyện giúp em.
- Ai trả tiền cho em? Ernie hay các trường quay? – Spencer hỏi, giọng hoài nghi. Anh đã từng được nghe nói tới những hợp đồng tương tự nhờ chúng các ông bầu đã hốt bạc nhờ những diễn viên lớn.
- Ernie viết séc.
- Em đã tận mắt thấy các hợp đồng ký với những trường quay hoặc các tấm séc mà họ chuyển trả cho em chưa?
- Tất nhiên là chưa lần nào cả, - Crystal đáp, giọng mỗi lúc một bối rối. – Ernie thay mặt em giải quyết mọi chuyện. Đấy là nghề của anh ta.
Đúng như Spencer đã lo ngại.
- Nếu vậy, đúng là Ernie đã nhờ em mà vớ bẫm. Còn em, em chỉ được chút bọt bèo.
- Không đúng! – Crystal cãi lại để bảo vệ Ernie.
Cô biết chắc rằng vấn đề hợp đồng không phải là vấn đề cần tranh luận lúc này. Cô buông mình ngồi xuống ghế và nói tiếp:
- Dẫu sao em cũng không thể bỏ anh ta như thế này được. Sau này, có lẽ. Nhưng nếu ngày một ngày hai em bỏ đi, anh ta chưa kịp nhận ra và như vậy là xấu chơi. Chẳng khác gì nếu như anh bỏ Elizabeth sau hai tuần cưới nhau.
Còn tiếp