hn4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com
Full version available at http://4u.jcisio.com/p/story/pt-398.htm

Daniel Steel

Ngôi sao lầm lỗi

Chủ nhật, 7/10/2001, 11:10 (GMT+7)

Ngôi sao lầm lỗi (phần 42)

Daniel Steel

Spencer muốn nói những lời yêu thương với vợ, nhưng anh không tài nào thốt ra được. Anh chỉ suy nghĩ tới Crystal và tìm cách gặp lại cô ở Hollywood.

Ngày mai anh sẽ đến gặp Pearl và cầu Trời chị ta sẽ cho anh địa chỉ của Crystal. Nhưng đồng thời anh cũng thề rằng mình phải giải quyết xong việc đời tư của mình trước khi tìm gặp cô. Kể ra cũng chẳng lâu và như vậy tốt hơn cho Crystal. Tuy nhiên anh nóng lòng muốn gặp lại cô. Về nhà, anh thấy mình rất cô đơn, anh có cảm giác như mình là kẻ xa lạ.

Hôm sau, mọi người kéo nhau về biệt thự nghỉ của ông bà Barclay ở Lake Tahoe. Tại đây, hai vợ chồng ngài thẩm phán mở tiệc hết ngày nọ sang ngày kia mừng con rể trở về. Spencer rất buồn chán vì anh không lúc nào được cùng vợ trò chuyện, tâm sự. Elizabeth cũng mải mê với các buổi tiệc này. Một hôm Spencer nói dối vợ cần đi Los Angeles có việc.

Elizabeth điên tiết sau khi anh lên đường. Spencer định bụng khi nào đến Los Anegeles anh mới gọi điện cho Crystal để bị bất ngờ. Anh đã biết được chỗ ở và số điện thoại của cô do Pearl bảo.

Tới Los Angeles, Spencer thuê phòng tại khách sạn ở Beverly Hills, rồi gọi điện thoại cho Crystal. Chị hầu phòng ở nhà cô báo cô đang đóng phim ở hãng MGM, chị ta còn cho Spencer biết cả số của trường quay.

Spencer như người trong mơ khi thấy Crystal đứng quay lưng về phía mình. Từ xa anh đã nhận ngay ra cô. Tim đập rộn rã, anh muốn chạy như bay đến ôm cô vào lòng, nhưng anh đã kiên nhẫn từ từ bước lại gần Crystal. Như đoán được sự hiện diện của Spencer, Crystal xoay người lại và cả hai người đứng đờ ra một lạt. Crystal không thay đổi mấy, có lẽ cô còn xinh đẹp hơn ba năm trước. Mái tóc cô duyên dáng búi sau gáy. Cô mặc áo dài trắng, đi giầy trắng. Trông cô như nàng tiên trong truyện thần thoại. Nước mắt cô dâng trào. Cô lặng lẽ tiến đến Spencer và đứng ngắm anh, như một tạo vật trong mơ. Sau đó cô nhào vào lòng Spencer và hôn anh. Spencer có cảm giác tim mình sắp vỡ tan.

Chưa bao giờ Spencer thấy mình yêu Crystal như lúc này. Anh cố sống sót để lại được gặp và ôm hôn Crystal.

- Trời… anh chẳng bao giờ có thể biết được rằng em nhớ anh ghê ghớm.

Nỗi lo, sự cô đơn, buồn phiền đè nặng trong lòng Spencer đột nhiên như được chút bỏ và những dòng nước mắt hạnh phúc trào ra. Còn Crystal tâm trí rối bời… Spencer đã trở về. Thế mà cô, cô lại đang sống với Ernie… Nhưng lúc này cô không thể nghĩ tới ai khác người Spencer đang ôm và hôn cô, trong khi cô đưa cặp môi khao khát và những ngón tay thon thả ve vuốt mặt anh.

- Ôi, tình yêu của em, em chỉ yêu mỗi anh…

Spencer đứng né ra xa và mỉm cười.

- Em xinh đẹp lắm! Em đã trở thành ngôi sao màn bạc chưa?

Crystal ngượng ngùng và lại ôm Spencer.

- Chưa anh ạ, nhưng em sẽ cố. Bộ phim này tuyệt vời lắm. ở đây chuẩn bị sắp quay một cảnh, anh vào lô của em đi.

Spencer rón rén đi theo Crystal bước và căn phòng nhỏ nơi cô đang thay trang phục, ăn trưa và nghiên cứu hàng giờ kịch bản phim. Căn phòng nhỏ, sạch và ngăn nắp, một phụ đang chuẩn bị trang phục để Crystal thay quay cảnh tiếp theo. Cô nhẹ nhàng bảo chị ra ngoài rồi quay về phía Spencer nói:

- Em còn một giờ nữa mới phải ra quay.

Crystal nghiêm trang ngắm nhìn khuôn mặt Spencer để tìm hiểu xem tại sao anh lại tới, anh đã biến đi đâu, trở về lúc nào và vẫ có vợ hay đã ly dị.

- Không biết có phải em đang nằm mơ không? Có thật đúng anh không?

Hai người ngồi bên nhau, tay trong tay. Spencer cố trình bầy để Crystal thấu hiểu hết nỗi cô đơn, nỗi đau, sự lơ mơ, thất vọng khi ở Triều Tiên, tình cảm chai sạn không còn cảm thấy gì người nỗi đau và sự phá huỷ anh đã từng chứng kiến.

- Anh thấy như chẳng còn gì là thực hết… đôi lúc ngay cả em nữa. Anh cứ tưởng mình sẽ không còn được trở về đây. Anh không thể nói với ai và thư từ của người khác chỉ làm cho trạng thái tinh thần anh trầm trọng thêm. Các lá thư mô tả một thế giới sung sướng và bình thường càng gây đau đớn thêm cho cuộc đời cực nhọc, khốn khổ của anh. Anh nghĩ những chiến hữu của anh cũng ở trong trạng thái ấy. Trên chuyến máy bay đưa bọn anh về đây, bọn anh đã trao đổi với nhau rất lâu về vấn đề này. Cho tới tận lúc trước khi được cùng nhau cởi mở tâm sự, không ai thực sự công nhận điều đó. Không ai muốn thú nhận điều đó là chẳng thể chịu đựng được và cũng may là có lẽ bọn anh không có khả năng chịu đựng nổi.

Chưa bao giờ Spencer cảm thấy trống rỗng, tuyệt vọng và khốn khổ như lúc này.

- Nhưng bây giờ mọi chuyện đã chấm dứt… trừ những hình ảnh không tài nào quên nổi.

Spencer buồn bã nhìn Crystal.

- Em cứ tưởng anh đã quyết địng giữa anh và em chẳng còn gì, - Crystal rầu rĩ nói.

Spencer nổi cáu khi Crystal nói vậy.

- Chẳng đời nào anh quyết định một việc như vậy mà không trao đổi trước với em. Anh đã chẳng biết phải làm gì… Anh vẫn tiếp tục nhận thơ của Elizabeth, điều đó làm anh xấu hổ. Cô ấy đợi anh quay về với cô ấy để sống như trước, nhưng anh thấy không thể được. Anh và Elizabeth đã mấy lần gặp nhau ở Tokyo và chuyện chỉ càng gây rắc rối thêm khi anh quay về. Những lần gặp gỡ ấy anh có cảm giác mình nghỉ cuối tuần với một người xa lạ. Hôm nay anh lại có cái cảm giác ấy. Anh trở về đã hai tuần vầ nghĩ rằng mình phát điên mất.

Spencer đưa mắt nhìn Crystal, vẻ chân thành, cô liền quay mặt. Bây giờ chính cô mới là người đáng hổ thẹn, cô mang nợ Ernie.

- Ngay tối hôm về anh đã đến tìm em tại nhà bà Castagna, nhưng người đàn bà anh gặp ở đấy bảo em đã ra đi. Thế là anh đến quán Harry…

Còn tiếp


hainam4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com