Nguyễn Bảo Chân
Đốm nắng
Ai thả xuống tay em
đốm nắng chiều lấp loá
Đồng tiền vàng chuyện cổ
Trời cho cô gái nghèo
Đốm nắng đậu chung chiêng
Trong bàn tay nhỏ bé
ấm áp và lung linh
Có mà như không có
Lẽ nào là như thế?
Em giữ toàn hư không
Con mắt tròn chấp chới
Nhìn em ngơ ngác buồn
Ôi nắng quái chiều hôm
Loé lên rồi chợt tắt
Tay em xòe bỏng rát
Đốm nắng bay về đâu?
Chợ đã tan từ lâu
đồng tiền vàng rơi mất
Biết tìm mua nơi nào
Mặt trời con vừa tắt?