Cao Xuân Sơn
Em
Chớp mắt lại mùa mai nở
thời gian đi bằng những dấu hài vàng
đời người mong manh cuốn vỏ
heo may ậm ờ úp mở số trang
Giao thừa lênh loang khói nhang
gì cũng ảo, chỉ mình em là thực
ba trăm sáu lăm ngày tất bật
thơ mình đầy ắp người ta!
Không lẽ hoa cười
anh lại khóc?
em vô tâm
em là thế, hay là...