Phạm Thị Ngọc Liên
Ngày xuân
Buổi chiều lãng đãng sương bay
Da thịt thơm mùi cỏ dại
Tóc mây thả rối trên vai
Bãi bờ phiêu linh ngày ấy
Trong hương cỏ mật đầu ngày
Có lời ong non thủ thỉ
Bình minh rộn ràng phơi trải
Hanh giòn đọt nắng tình yêu
Cỏ xanh rập rờn như sóng
Cỏ tím dày như mi em
Cỏ vàng gọi mùa thu đến
Cỏ hồng lạc lối chân quen
Em đi qua đồi cỏ biếc
Vai gầy đợi giọt mưa thưa
Đôi mắt dạ lan ngơ ngác
Khói buồn hiu hắt vương tơ
Hồn em trăm nghìn bờ cỏ
Êm đềm giăng võng ru anh
Môi em thốt lời cỏ lụa
Tặng anh giấc ngủ yên lành
Tặng anh tình yêu ngút mắt
Bạt ngàn sóng cỏ xôn xao
Như trái tim vang nhịp đập
Cùng anh một sáng xuân nào...