Nguyễn Sĩ Đại
Bến nhớ chiều xa
Nhớ em tìm bến vắng
Lại gặp nước sông đầy
Phù sa dâng đỏ sóng
Thế mà... chiều heo may
Thế mà... không ai hay
Một người và một bến
Bậc đá ngồi khoả tay
Động cả trời mây trắng
Ai mang tình ngàn dặm
Ai một niềm thương bay
Ôi làm sao buổi ấy
Lại dễ dàng chia tay?