Không rõ
Anh nhớ mãi
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu
Trước mắt anh chợt hiện bóng hình em
Như ảo ảnh thoáng qua rồi vụt biến
Như tiên nga trong trắng dịu hiền
Trong u uất của nỗi buồn tuyệt vọng
Trong âu lo ngược xuôi, náo động
Bên tai anh vọng mãi giọng dịu hiền
Và trong mơ nét dáng diễm kiều em
Bao năm tháng qua rồi những cơn gió bão
Xua tan đi bao ước vọng ngày qua
Anh quên mất giọng dịu hiền
Cũng quên rồi vóc dáng thiên nga.
Trong cô quạnh nơi amm u tù hãm
Đời lê thê theo ngày tháng xuôi dòng
Mất niềm thiêng liêng, tan niềm xúc cảm
Đời lụi tàn và lệ cạn tình không
Hôm nay chợt hồn anh tỉnh giấc
Trái tim anh vụt sống dậy bao điều
Cả niềm thiêng liêng cả niềm cảm xúc
Cả cuộc đời, nước mắt, tình yêu.
(Âu Thanh Tâm)