Thạch Lâm
Kỷ niệm
Ngày ra trường tôi cùng em sóng bước
Đà Lạt về đêm, ảm đạm đến nao lòng.
Bao kỷ niệm chợt về trong ký ức
Ngày mới quen hai đứa cũng song hành
Quanh Đồi Cù...trở lại mái trường yêu
Trên ghế đá lần đầu anh đã nói
Tiếng yêu em để nhớ mãi trong lòng
Nắm tay tôi em như muốn níu lại
Thời gian ơi! sao nỡ vội phân ly ?!
Em đã khóc như chưa bao giờ được khóc
Xiết chặt em tôi an ủi vụng về
Vài câu nói đợi chờ anh trở lại
Đón em về sau những buổi học đêm
Mình sẽ lại dạo vòng quanh trường học
Hái tặng em hoa hồng dại bên đường...
Em vẫn khóc như tin vào hiện thực
Ngày mai đây tôi đã phải xa rồi
Em ở lại với giảng đường tiếp tục
Tôi trở về với tạo nghiệp tương lai...
(Pham Thach Lam)