Phong Trần
Không tên
Nữa đêm nghe gió ru cây
Bàng hoàng tỉnh giấc thấy mình cô đơn
Lá rơi rụng giữa đêm trường
Xì xào lá nhủ tưởng mình bay cao
Ngờ đâu gió lặng lúc nào
Lá kia lả lả rơi vào nhà tôi
Lượm lên lá bảo thôi rồi
Lìa xa cây mẹ bồi hồi nhớ nhung
Nhìn lá cảm thấy thương mình
Cũng lìa xa mẹ từ ngày xa hương
Giờ đây đêm vắng canh trường
Nhớ về quê mẹ, mẹ mình đang trông
Biết rằng mẹ đã chờ mong
Xuân này con sẽ về thăm mẹ hiền...
(Tran Phong)