Không rõ
Đảo
Một buổi chiều em đến thăm tôi
Hai đứa dắt nhau ra ngồi ngắm biển
Em khẻ gọi trong ngạc nhiên vui sướng:
Đảo! đảo đẹp ghê...đảo phải không anh?
Tôi ẩm ừ...đúng rồi đảo đó!
Em nhìn xem đảo...chạy vô bờ.
Theo tôi chỉ con thuyền đang lướt sóng
A'nh đèn đêm tỏa đốm sáng ngời.
Em mắc cỡ, đấm vai tôi thùm thụp:
"Em quê mùa sao anh lại chọc em?!"
Tôi thương hoài sự ngây thơ khờ khạo
Ngốc làm sao, ngốc lắm cô bé à!
...Những buổi chiều sau ngày dài mệt nhọc
Một mình tôi xuống biển ngắm trông xa
Đảo ngoài khơi, vâng! Đảo vẫn vô vàn
Đảo vẫn nhiều như ngày nào em xuống
Chỉ thiếu em nên đảo hóa con thuyền...
(Pham Thach Lam - bat_gioi)