Không rõ
Có phải em là biển
Anh là con suối nhỏ
Nước tràn về biển khơi
Biển lẽ nào mắc cỡ ?
Sóng đẩy anh về đồi
Hay biển đang mặn mà
E một dòng nước ngọt
Sẽ làm mình dại dột
Sẽ làm mình phôi pha
Biển hững hờ tất cả
Chỉ đắm say bầu trời
Ôm bóng hình xanh lả
Muôn năm không gặp người
Ấy thế là biển dỗi
Vật mình tung sóng lên
Trời cứ cao vời vợi
Như người tình lãng quên
Chỉ thương dòng nước mắt
Chắt từ bao núi đồi
Tự dấu mình trong cát
Để được gần biển thôi
Có phải em là biển
Nói với anh một lời ...
(Nguyễn Anh Tuấn - TheGhost)