Không rõ
Nỗi lòng con gái
Phải chi mình đừng là con gái
Thì suốt đời đâu phải chịu tiếng em
Đâu có thèm mang đuôi cho nặng
Và được quyền bình đẳng với con trai
Để mình được ngủ ngày
Không phải lo bếp núc
Để mình vui một chút
Cùng chúng bạn dăm ngày
Để mình được dang tay
Chở che cho con gái
Nhưng mà làm con trai
Lại phải chìu con gái
Nào trái cây bánh trái
Cả xí muội ô mai
Lại phải đợi cả ngày
Đi xếp hàng mua vé
Lại bị nàng nặng nhẹ
Giẫn dỗi buồn vu vơ
Đêm lại về làm thơ
Tặng thay cho lời ngỏ
Thôi cho mình nói nhỏ
Con gái là sướng thôi.
(Lê Ngọc Diệp - lediep)