Trần Hoàng Nhân
Thư về miền Trung
Muốn khóc cho vơi thương nhớ
Chỉ sợ trời không đủ gió
Lau giọt nước mắt cuối cùng.
Con biết bây giờ miền Trung
Bão đã chạy vào cửa biển
Sông đã ngấm ngầm dâng sóng
Rét về đúng hẹn trong con.
ở nơi phương Nam yên lành
Phập phồng từng ngày thiếu bữa
Phập phồng thân phận cây lúa
Quê mình ngầm đói trong con ...
(Truong Ngoc Lan)