Nguyễn Thúy Vi
Em
Em chỉ là cô bé
Lặng lẽ và hồn nhiên
Như giọt nắng ban mai
Như nụ hồng buổi sớm.
Anh hỏi em không nói
Anh hỏi em chỉ cười
Làm lòng anh bối rối
Anh nghĩ gì hỡi anh
Có bao giờ anh nhớ
Có bao giờ anh thương
Có bao giờ vấn vương
Hay vẫn còn hờ hững.
Anh làm bài thơ nhỏ
Ngập ngừng đến tặng em
Em chỉ ngó nghiêng nghiêng
Cười hồn nhiên lặng lẽ....
(Nguyễn Thúy Vi)