Lê Xuân Trường
Không rõ
Vết tình xưa
Kìa con chim xanh lấp ló,
ban mai rộn ràng hoa khoe sắc thắm.
Trời thật xanh; Giống như hy vọng.
Chợt đâu đây vang tiếng hát,
âm vang thật buồn em đây bỗng chốc
chợt lặng im nhớ đến anh yêụ
Biết anh giờ ở phương nàỏ Nơi này mình em thương nhớ.
Mây đen bỗng giăng mắt mưa trong hồn em.
Có nhiều đêm trái ngang trở giấc.
Vết tình xưa nỗi đau còn đâỵ
Biết là khi mất nhau là sẽ muôn đời biệt ly
Nắng buổi mai lá hoa đẹp quá.
Sao lòng em héo hon tàn úạ
Tiếng nhạc buồn thiết tha trong cõi xa mờ.
Buồn này ai có haỵ
Mùa Đông trên khu phố vắng cây nghiêng đợi chờ hoang sơ tím ngắt.
Một mầu tang; Mất đi hy vọng.
Và con tim em vẫn thế trao anh một lần em không hối tiếc.
Dù rằng anh; Đã mãi xa em.
Hỡi anh dù ở phương nàọ
Đêm buồn dù trăng không tớị
Không gian vẫn hiu hắt cô đơn mình em.
Có nhiều đêm trái ngang trở giấc.
Vết tình xưa nỗi đau còn đâỵ
Biết là khi mất nhau là sẽ muôn đời biệt ly
Nắng buổi mai lá hoa đẹp quá.
Sao lòng em héo hon tàn úạ
Tiếng nhạc buồn thiết tha trong cõi xa mờ.
Buồn này ai có haỵ