Phạm Duy
Không rõ
Tiếng đàn tôi
Đời lạnh lùng trôi theo giòng nước mắt
Với bao tiếng tơ xót thương người
Vì cuôc tình đã chết một đêm nao
Lúc trăng hãy còn thơ ấu
Dù đời tàn trên cánh nhac chơi vơi
Vẫn còn mong nhớ khúc yêu đời
Lúc bao nhiêu tiếng cười
Rôn ràng chảy về xuôi
Mêng mông lả lơi, thuyền về tới bến mơ rồi khoan khoan hò ơi dặt dìu trong tiếng đàn tôi
Mêng mông lả lơi thuyền về bát ngát hương trời
khoan khoan hò ơi nhịp câu xa vắng mà thôi
Buồm về dội nắng trên khơi
bao nhiêu hoàng hôn đên cho yên vui người ơi
có tiếng hát theo đàn tôi
như ru như thương linh hồn đắm đuối
Mêng mông lả lơi, thuyền chờ mong gió lên trời
mang theo đàn tôi chảy về đậu bến ngày mai