Tô Vũ
Không rõ
Tiếng chuông chiều thu
Lá thu nhẹ rơi rơi
Nắng thu vàng phai phai
Ai về âm thầm nẻo cũ bâng khuâng tình xưả
Hiu hiu luồng hơi may, Du du làn mây bay
Ai nhắn theo mây miền quê vấn vương xa đó ngàn dâu thưả
Từ miền xa tiếng chuông ngân.
Hồi buông lớp lớp theo gió vàng.
Từng cơn sóng mờ xóa dần trong sương lắng.
Lá thu nhẹ rơi rơị
Hồn ta chìm đắm tiếng chuông xa vời .
Hồi chuông ngân nga trong chiều thu ngợp gió .
Ngàn thiết tha êm đềm ru lời thụ
Ai xót ly hương mấy thu vàng úạ
Nhạc say mùa xương máụ
Tóc xanh bơ phờ bù rối mấy dây tơ huyền ngụt khóị
Dạn dày đời mớị Ngọt ngào đường tơ
Hồi chuông ngân nga ru hồn mợ
Ngày thắm đường cũ vang vang bước chân người về.
Hoa vàng phơi phớị Thu bừng nắng xuân tràn trề.
Người phương trời xa xôị
Gửi em lời yêu thương khi lòng mơ màng trầm lắng tiếng chuông chiều thu
Ngày lại ngày tiếng chuông tan. Tình thu cuộn lá thu úa vàng .
Chuông ran lời nhắc nhở .
Người em đẹp xa anh
Đừng như lá thu phai phai dần.
Ngày thắm đường nắng vang vang gót chân reo mừng.
Hoa vàng phơi phớị Thu tràn sóng xuân tưng bừng.
Ngày nào khi chiến chinh xong.
Hồi chuông vui reo như tiếng đồng
Chuông ran lời ước cũ.
Tình ta đẹp bao nhiêụ
Hồn anh thầm nhắn tiếng chuông ban chiều