Trần Thanh Tùng
Không rõ
Sương đêm
Đêm buông thật êm lòng tôi cô quạnh.
Ôm mối sầu vương nào ai có hay
Nghe hơi thở tôi dường như có em.
Bên em mộng mơ chợt oà vỡ tan.
Mưa rơi thật lâu rời mây đen buồn.
Em đi nơi đâu anh cứ mãi tìm.
Lòng cứ đừng thôi mà sao vẫn em.
Lao xao trong tôi rối bời lãng quên
Hạt sương rơi từng đêm lung linh ánh hoa
Rụng rơi xanh nụ hoa trong tình tôi
Buồn chơi vơi từng đêm ngồi bên ô cửa
Và mong tình em rơi vào tim tôi