Nguyễn Đức Quang
Không rõ
Quê hương điêu tàn
Quê Hương anh là Quảng Trị
Nhà của anh bên dòng sông Thạch Hãn
Và xưa đó anh học trường Nguyễn Hoàng
Ngày hai buổi đi về đường Quang Trung
Và chiều chiều trên con phố buồn hiu
Cùng người yêu anh buông lời hẹn hò
Tình nồng thắm chất ngất hẹn hò
Hôm anh xa rời Quảng Trị
Trời đổ mưa mây mù giăng thành phố
Người yêu đứng bên bờ lặng lẽ nhìn
Tình lưu luyến say lòng người ra đi
Và chiều chiều trên căn phố đìu hiu
Hẹn cùng ai mai này trở lại
Để cùng ta tiếp nối hẹn hò
Rồi đời anh như chim bay vào bão tố
Một hôm nghe quân thù về cướp quê hương
Súng đạn của giặc thù dày nát tim người nghèo nàn
Máu lửa ngập tràn phủ kín quê hương
Hôm nghe tin anh trở về
Tìm người yêu trong vòng vây đạn pháo
Thành phố đó bây giờ đầy xác người
Đường phố đó bây giờ là tan hoang
Và tìm hoài sao không thấy người yêu
Đường tình xưa anh âm thầm một mình