Phan Kiên
Không rõ
Phù du
Lênh đênh cành hoa trôi, lạc loài như lá rong
Nhẹ trôi theo sóng đưa, dừng chân nơi bến xưa ... xa mờ.
Em như làn mây xanh, dịu dàng trong nắng mai
Ngỡ ngàng như lá bay,
Nhẹ rơi theo gió đưa, tàn phai theo tháng năm
Em trôi trên giòng sông
Đời phiêu lãng không u sầu như loài hoa
Em mang tên Phù Du, người con gái đang mơ màng
Mong tìm lại ngày thơ, đã qua đi như giấc mơ
Em mang sầu mênh mông, buồn trôi theo áng mây
Chìm sâu trong mắt em, còn đâu mơ ước xa vời
Qua bao ngày thênh thang, bàn tay hong nắng sương
Chiều phai theo gió mưa, sầu dâng lên phím tơ
Tìm thương yêu bến mơ
Em như làn mây xanh, dịu dàng trong nắng mai
Ngỡ ngàng như lá bay,
Nhẹ rơi theo gió đưa, tàn phai theo tháng năm
Êm trôi trên giòng sông
Đời phiêu lãng không u sầu như loài hoa
Em mang tên Phù Du, người con gái đang mơ màng
Tìm lại ngày tháng đã qua đi như giấc mơ