Song Ngọc
Không rõ
Phải không em
Phải không em
Em đâu còn tình nào cho tôi
Mùa xuân đã chết từ lâu
Từ một chiều thu xưa nào
Em sang sông theo chồng
Em bỏ lại lời hẹn đầu
Bỏ lại, bỏ lại tình tôi, bỏ lại tình tôi
Phải không em
Em đâu còn tình nào cho tôi
Mười năm tựa áng mây trôi
Em hôm nay hạnh phúc bên người
Cùng đàn con vang tiếng cười giòn
Em đâu còn bận lòng
Thương nhớ gì một người tình xưa
Bóng tình yêu là nỗi sầu khôn tận
Cố tìm quên là ai dài cơn đau
Biết về đâu chôn vùi nỗi niềm
Một lần yêu tình kia thiên thu còn nhớ!
Phải không em
Ta đâu còn tình nào cho nhau
Thơì gian là dấu tàn phai
Mộng đẹp ngày xưa cao bay rồi
Một mình tôi lẻ loi bên đơì
Định mệnh nào giết chết đời nhau
Kỷ niệm buồn, cuộc tình mình là những thương đau
Bóng tình yêu là nỗi sầu khôn tận
Cố tìm quên là aỉ dài cơn đau
Biết về đâu chôn vùi nổi niềm
Một lần yêu tình kia thiên thu còn nhớ
Phải không em
Ta đâu còn tình nào cho nhau
Thời gian là dấu tàn phai
Mộng đẹp ngày xưa cao bay rồi
Một mình tôi lẽ loi bên đơì
Định mệnh nào giết chết đờì nhaủ
Kỷ niệm buồn, cuộc tình mình là những thương đau