Trúc Hồ
Không rõ
Ước gì em chưa bao giờ yêu anh
Ước gì em chưa bao giờ yêu anh
Như chiếc bóng chưa bao giờ có thật
Như con sóng ở cùng biển cả
Trang giấy đời chưa nghi tên anh
Ước gì em chưa bao giờ yêu anh
Con nước lớn chẳng có lần nhỏ lại
Anh mưa nắng ở miền muộn phiền
Anh cũng là như bao hôm qua
Ước gì.. ước gì ... ước gì em chưa bao giờ yêu anh
Ước gì.. ước gì ... ước gì em chưa bao giờ yêu anh
Ước gì em chưa bao giờ yêu anh
Yêu anh quá lên đâu nào có hiểu
Cho anh hết một lần khờ dại
Yêu thật nhiều chắc sẽ có lần quên