Lê Trạch Lựu
Không rõ
Nhớ
Rừng thu ướp hơi sương,
Say ru lòng người nhớ tới quê-hương
Đàn vương bao nhớ thương,
Sầu dâng mắt ai bóng hình thôn vắng
Đời say gió muôn phương,
Tôi mơ thời-gian:
Chiều tắm ánh nắng tàn,
Dần khuất bóng xóm làng,
Diều khoan-thai sáo ngàn,
Cùng than-van ân-tình cô lái xinh
Nhớ ngày xưa mình tôi ra đi,
Nước mắt em tôi thắm thiết trong mi chia ly
Nhớ-nhung còn thắm,
Đôi khi còn thắm câu thơ năm xưa,
Xa vắng bao ngày tháng
Mùa thu lướt êm-êm,
Tôi nghe hồn người thức giấc cô-miên
Tìm đâu thấy bóng em,
Đàn tôi nhớ-nhung một thời trinh-trắng
Đừng mong đoá hoa tàn,
Nơi đây trầm tư,
Thầm nhớ tới dáng người,
Đời đã vắng tiếng cười,
Làn môi hương phai rồi,
Buồn nhớ tới dáng người yêu áo-cánh