Phạm Đình Chương
Trần Dạ Từ
Người đi qua đời tôi
Người đi qua đời tôi trong những chiều đông sầu
Mưa mù lên mấy vai gió mù lê mấy trời
Người đi qua đời tôi, hồn lưng miền rét mướt,
Vàng xưa đầy dấu chân, đen tối vùng lãng quên
Bàn tay mềm khói sương, tiếng hát nào hơ nóng . Và ai qua đời tôi, chiều âm vang ngàn sóng
Trên lối về nghĩa trang ..
Nghe những lời linh hồn, nghe những lời linh hồn,
Trong mộ phần đen tối đen
Người đi qua đời tôi, không nhớ gì sao nguời,
mưa nào lên mấy vai, gió nào lên mấy trời
Người đi qua đời tôi, đường xưa đầy lá úa,
Vàng xưa đầy dấu chân, đen tối vùng lãng quên.
Em đi qua đời anh không nhớ gì sao em ?