Trịnh Công Sơn
Không rõ
Bến sông
Bao cánh chim đang vun vút trời mâỵ
Một người ngồi đây mà nhìn cánh saọ
Sao vẫn đêm đêm nhìn núi đồi cao,
vàng chiều ngơ ngác dâng lên nhịp cầụ
Bến sông này ngàn năm dấu kín tâm tự
Người xưa bây giờ còn hoài cổ.
Ai quay về nghe giọng hò hát Nam Ai, Nam Bình, nghe rồi buồn vu vợ
Như bóng mây trôi về phố chiều nào,
nụ cười hồn nhiên nhẹ rung khóm ngâụ
áo trắng lung linh lộng gió trời cao,
ngẩn ngơ đàn bướm quay lui vườn đào