Hoài An
Không rõ
Mùa đông cô đơn
Lạc lối về đâu, giữa đời gắng tìm nhaụ
Nhưng dòng nước về sông, tìm đâu ...
Sầu những ngày qua, khó nhọc chỉ mình tạ
Như là giấc mộng xưa, về đâu ...
Một ngày vắng lặng, không tình yêu, không đợi chờ.
Một ngày đi về riêng lối ...
Nụ hoa rất hồng, nhưng lòng ai vẫn lạnh lùng.
Để một bóng hình, xa vắng ...*
Vẫn biết đó những tháng năm trôi quạ
Vẫn biết đó ánh mắt xưa mưa nhoà.
Nhưng sao, trông mong, xa xăm đầy vơị
Trong suy tư khi xưa bao yêu thương.
Nghe xa xôi câu ca giữa đêm trường.
Ru ai, ru ai bước qua mùa đông.