Lê Mộng Nguyên
Không rõ
Mỵ châu trọng thủy
(la Légende De Mỵ Châu Et Trọng Thủy)
Sau nhạc mở đầu và tiếng sáo êm dịu ...
Oan hồn Công chúa Mỵ Châu hiện lên rất mờ ảo sau khi bị cha già chém ...
MỴ CHÂU :
Chiều dần buông trong khói sương chiều vương
Ngày tàn mơ nhắc chi thêm buồn lòng ta
Nhìn xem trăng lên vờn ánh sương ngà
Chàng nơi đâu, bóng chàng đâu ? Em mong chờ !
Hận một đời thôi từ nay giấc mơ xưa còn tìm đâu,
Bóng em phai mờ !
Nhạc theo nhịp vó câu của Hoàng tử Trọng Thủy mặc xiêm giáp cỡi trên mình ngựa ...
Đến núi Mộ Dạ thì được tin nàng chết, chàng buồn rầu, xuống ngựa, than khóc tìm lại dấu người xưa ...
Trọng thủy:
Chiều nay đi theo vết nàng đâu đây
Dừng cương ta trông chim chiều xa bay
Bóng nàng đâu ? Bóng nàng đâu ? Ta mong em bao ngày, nào em đâu ?
Hàng thùy dương vương sầu đau ôm hờn, đôi ta biệt ly sầu
Mỵ Châu ơi ! bóng nàng đâu ? bóng nàng đâu ? ta mơ rồi !
Từ nay dưới suối vàng, tình duyên thôi lìa tan
Tình ngàn năm thôi từ nay vết dấu xưa còn tìm đâu, bóng ai phai mờ ...
Nhạc ngựa văng vẳng rồi tiếng sáo nhẹ nhàng như xa dần cho đến hết.