Phạm Anh Dũng
Không rõ
Mẹ vàng úa
Mẹ già như cây tàn héo
Nhớ con yêu xa quê lâu rồi
Chiều về qua xóm nghèo
Chiều vàng, vàng trên đường phố
Mẹ già như nắng vàng úa
Gió heo may hiu hiu u sầu
Nhìn dòng sông tím lạnh
Lạnh buồn, lạnh tím tâm hồn
Chiều xuân đó, con đi hoa đào thôi nở
Liễu xuân mềm lặng lẽ rũ bên sông
Bầy chim bé tiếng hót đã ngưng từ lâu
Mẹ nước mắt chan hòa má nhăn nheo
Một ngày con đã về đến
Đến quê hương nhưng sao vắng mẹ
Chỉ còn một nấm mồ
Trên mộ cỏ xanh xanh mầu