Mạnh Giác
Không rõ
Mảnh tình thương
Vừa mới yêu nhau, mà đã xa rồị
Bao nhiêu mộng đẹp của em (anh) và tôi
Trôi theo giòng đời quên đi tình người,
Vẫn còn lưu-luyến chưa nguôi nỗi-niềm thương yêu ngày ấỵ
Ngồi dưới trăng thơ cùng ước mơ rằng:
"Yêu nhau trọn đời, thề không lạt phai".
Nhưng duyên tình mình đã lỡ-làng rồi,
Đâu còn câu hát say-sưa giữa mùa trăng ấy, em (anh) ơị
Anh (em) đâu có ngờ giờ đây hai đứa chia tay,
Mộng tàn như áng mây baỵ
Thì những ngày qua ta đừng trao thiết-tha,
Để lòng không vấn-vương.
Tình đã chia-ly còn ước mong gì ?
Thư em (anh) hẹn-hò gửi anh (em) còn đâỵ
Đêm nay ngồi nhìn sương rơi lạnh-lùng,
Trăng về soi bóng riêng anh (em) âm-thầm ôm ấp đơn côị