Lê Xuân Trường
Không rõ
Màu nhiệm tình yêu
Một nụ hôn quyến rủ
Tóc xơa buông tựa như luới tình
Khiến ta ngẵt ngây đắm say quên hết tháng ngày
Yêu cho ta hổn nhiên
Cho ta bao thần tiên
Với chất ngất nhớ mong triền miên
Tình màu nhiệm hơn thế
Lúc biết yêu hồn sao thẫn thờ
Nhớ ai héo hon xác thân bao nỗi ưu phiền
Thôi khi ta còn nhau
Mai đây anh rời xa
Hơi thế nhân có ai hiểu tình yêu
Đôi khi tình yêu màu nhiệm đêm đến giây phút huy hoàng
Rồi ngày mai đây gieo bao nổi sầu nhớ nhung cuổng điên
Niệm hạnh phúc không lau (haạ.)
Mà chỉ thấy thương đau
Đắng cay là tiếng nói của tình yêu
Tình là loài ma quái
Biến hoá vô vàng muôn nỗi niềm
Lúc ta biết yêu mới hay đã quá muộn màng
Như đem luôn cần trăng
Em đây luôn cần anh
Đời nghĩa chi nếu không ai còn yêu