Nguyễn Nhất Huy
Không rõ
Mặt trời hoàng hôn
Nghĩ suy về cuộc đời
Từng giọt nước mắt vẫn rơi trong từng nụ cười
Nghĩ suy về tình người
Chỉ là cơn gió thoáng qua mà thôi
Lòng người hoang vắng phía sau tiếng cười
Rồi bàn chân mãi xót xa lối về
Còn có aỉ Về với ta ...đêm naỷ
Nghĩ suy về một người
Để lòng ta biết xót xa cho nhiều cuộc đời
Chiếc môi hồng gọi người
Lần nào em quá lã lơi người ơi!
Rồi lòng hoang vắng phía sau tiếng cười
Và giọt nước mắt đứng lên cuối đời
Về với em! Đời vẫn vui ...anh hỡi!