Trần Quan Long
Không rõ
Loài hoa đoạn trường
Ngồi nhìn mưa bay bay,
Quạnh-hiu về giăng đầy,
Miên-man hồn úa gầy, mệt nhoàị
Lạy trời đừng làm mưa bay
Giá buốt phương trời ấy,
Cho người sầu trong giây phút nàỵ
Đời mù rơi ban mai,
Lặng câm từ lưu-đày,
Nghe hoangđại tháng ngày lạc-loàị
Lạy trời đừng làm mưa bay
Gió rét phương trời ấy,
Cho người ngoài chân mây thở dàị
Lạy trời mưa thôi bay,
Trần-gian đừng đọa-đàỵ
Lạy trời xin yêu-thuơng,
Nhân-gian kiếp đau-thuơng
Thôi reo-rắc muôn phương
Loài hoa đoạn-trường.
Trọn đời mưa bay bay,
Lạnh riêng một phương này,
Xin riêng lạnh phương này lạc-loàị
Lạy trời đừng làm mưa bay
Giá buốt thêm người ấy,
Cho lệ đọng mi ai tháng ngàỵ