Đặng Quang Vỹ
Không rõ
Lãng du
Đêm qua trắng đêm
Từng nỗi nhớ vơi mộng ước
Trăng khuya đã lên
cùng với gió phiêu lãng du
Ôi bao ý thơ cùng với gió trôi dạt mãi
Con tim sẽ quên vì thời gian mau trống phai
Như thu đến đay để chiếc lá rơi vàng uá
Khi đông đến thâm từng cơn gió nghe rét câm
Như con sống xanh hoà nhịp với mây và gió
Như đôi cánh chim với ước mơ phiêu bồng
Đời là giấc mơ
Với bao nhiêu mộng viễn du
Xin thời gian hỡi
Chớ quay nhanh cùng ta
Đời là giấc mơ
Với bao nhiêu mộng viễn du
Xin thời gian hỡi
Chớ quay nhanh cùng ta