Phạm Duy
Phạm Duy
Lầm Lỡ
Loài cỏ cây mát rợi
Loài ma quái ngu si
Ta yêu em lầm lỡ
Bây giờ đường nào đi.
Em yêu ma quỷ dữ
Đã đến gieo sầu thương.
Em là cây cỏ úa
em đến gieo buồn thương.
Ta cho em tất cả
Hỡi nụ hôn tình đầu!
Bây giờ tình tan vỡ,
ta còn lại thương đau
Ta yêu em lầm lỡ
Ôm vòng tay dại khờ.
Em là loài hoang thú
Ta vất vả tinh khôn
Loài cổ hoang mắt mờ.
Bạc vàng phấn son mơ.
Nơi mộ hoang lạc thú.
Em bước hỏng lửng lơ
Ôi! chông gai đầy lối.
Cất bước đi về đâu.
Một lần ta lầm lỡ,
Trăm đường còn sầu đau.
Ta yêu em vất vả,
Ôi! lần cuối lần đầu
Em là cành gai sắt,
cho thịt nát xương đau.
Yêu em nên mất cả
Vỡ nụ hôn tình đầu.
Yêu là sầu chất chứa.
Yêu còn được là bao?
Người ngoảnh lưng dấu mặt.
Cuộc đời mới đi xây.
Đi van xin hạnh phúc,
nô lệ nào rủi may.
Ta thương em nhỏ bé
Với giấc mơ bạc vàng.
Em là cây cỏ úa,
ta là loài ma hoang