Võ Tá Hân
Thích Nhất Hạnh
Hoa mặt trời
Em đến đây, bằng đôi mắt hồn nhiên
Nhìn màu xanh của pháp thân hiển hiện
Dù thế giới tan tành
Nụ cười bông hoa cũng không hề tan biến
Chúng ta đã được gì hôm qua
Và sẽ mất gì sáng naỷ
Em đến đây
Theo ngón tay tôi
Nhìn thẳng vào thế gian điểm tô bằng ảo mộng
Hoa mặt trời mọc rồi
Muôn hoa khác đều quay về quy ngưỡng