Đinh Trầm Ca
Trần Ngọc
Hải đảo buồn
Đời tôi khác chi hải đảo, tương tư, sóng vỗ đêm mưạ
Buồn tênh, cuối ghềnh giông bão,
Ngày tháng điên cuồng đợi ai ?
Đợi ai bóng trăng chếch ?
Đợi ai mây mù giăng ? Đợi ai mây mù giăng nơi nơi ?
Ôi tháng năm! Tôi âm thầm,
Tôi âm thầm chôn tình mình chốn vực sâụ
Từ đó chìm trong mênh mông, đời đã ngàn năm rêu phong.
Tôi giam minh trong biển lạnh, để thơ với bãi cát hanh.
Hồn đắm chìm trong đêm xanh. Ngực đá ngàn năm long lanh.
Thiết tha đi tìm mộng ảo, thiết tha chỉ tiếng gió gào
... ... ....
Đời đã còn câu thơ đau, nhuộm mãi về muốn thu saụ
Mai em về thăm hải đảo nhặt tim tôi giữa sóng xô
nhặt hết niềm đau chưa khô
nhặt hết tinh xưa vu vơ ... ... gió mang đi về biển cả
thiết tha chỉ tiếng gió gào ... ....
... .....