Văn Công Hùng
Không rõ
Tượng Mồ
Chiều như lửa đốt lòng nhau
Tượng mồ run rẩy về đâu kiếp người
Đã đành hồn sẽ rong chơi
Đã đành xác đã tơi bời gió sương
Mà còn đây nỗi vấn vương
Mà còn đây nhớ với thương một đời
Nỗi đau khóc chẳng thành lời
Lặn vào thớ gỗ ru người, người ơi
Hoang sơ
Chiều rót tràn vai
Ché và chiêng
Và đầy vơi rượu cần
Nằm đây một nắm xương tàn
Đứng đây tượng hát một ngàn lời yêu
Chiều ơi chiều
Chiều ơi chiều
Cho tôi cùng hát tình yêu một đời