Lê Giang
Không rõ
Tiếng sáo
Ngọn gió nào chất chứa từ lồng ngực anh
Con suối nào ào ạt từ trái tim anh
Mà tiếng sáo ah gọi em thăm thẳm cả núi rừng
Mà tiếng sáo anh gọi em rung chuyển cả đại ngàn!
Kìa ánh trăng đang soi nơi chân mày vòng nguyệt của em
Kìa mặt trời đang thiêu cháy em bằng đôi con ngươi anh đấy!
Tiếng sáo anh bay lên ngọn núi
Tiếng sáo anh cuồn cuộn theo dòng Krông nô
Em ngả đầu em
về phía ngực anh nghe tiếng gươm khua
Những trận đánh thuở nào
theo bước chân vó ngựa
Những mũi tên phóng ra
bắt con nai rừng ăn ngô ăn lúa
Và tiếng lòng anh gọi em
Như ru… như ru!…
Tiếng gió của anh âm vang, âm vang
Tiếng gió của anh rộn ràng, rộn ràng
Tiếng gió của anh dịu dàng, dịu dàng
Ù u… Ù u… Ù u…
Cơn bão nào dấy lên từ lồng ngực anh đấy
Bàn tay nào vuốt lên lồng ngực anh đây
Ơi đất trời
Chỉ còn lại có hai người
Tiếng sáo cũng im rồi
Ơi hời: Đêm Đăk Phơi…
Cao nguyên, Thu 1982