Xuân Oanh
Xuân Oanh
Quê hương anh bộ đội
Nơi ấy có con đường tắm nắng vàng tươi
Bờ tre nhà tranh vách mới
Nơi ấy có cánh đồng mênh mông ngát hương
Mùa lúa chín tiếng hát vang khắp đường
Nhà anh có đàn em mắt ngây thơ má hồng
Những chiều ngồi hát vui trên mình trâu em bé dắt trâu về
Gia đình làng mạc yên ấm tăng gia cày cấy đời đầy thanh bình
Nhà anh hai nếp vừa xinh
Đêm trăng lên cao rọi chiếu sáng mặt sân góc vườn
Ngồi nghe tiếng hát vang lên từ xóm Giếng làng bên lọt qua vườn dâu bãi mía
Em gái bên láng giềng đêm đêm kéo tơ vụt nhớ có phút mến thương anh chàng trai xưa
Mùa thu một năm nào em gái tiễn chàng trai ra lính
Cầm tay mà không nói, chân quay đi nhưng lòng vấn vương.
Nhìn quê hương xa xa bao dặm đường
Chinh chiến mắt quay về xóm làng xưa chiều lên mờ trong khói súng
Nơi ấy nay vẫn còn ánh nắng thắm tươi đang chờ ngày về chiến thắng.
(Mùa thu năm 1949, tại rừng núi Việt Bắc)