Mai Anh Tuấn
Không rõ
Gọi tên kỷ niệm
Người đi, gọi tên kỷ niệm.
Lặng câm, buồn riêng nỗi niềm.
Về đâu, người yêu cuối trời,
Tình yêu cuối đời, dấu tăm mù khơị
Còn đây, một giây phút nàỵ
Ngày xanh đã vơi nửa rồị
Còn thương, còn thương tiếc người,
Còn mong nhớ người, bước chân nhẹ rơị
Còn luyến tiếc bao buồn đau kỷ niệm,
Tay gầy ôm đời ngủ quên dưới đau thương.
Lòng vẫn muốn trao cùng ai nỗi niềm,
Nẻo về âm thầm choàng vai với cô đơn.
Tình yêu, bỏ quên đất nàỵ
Đời hoang, cỏ cây đã dạị
Chờ em, chờ em nửa đờị
Buồn tênh ghế ngồi, nỗi đau đầy vơị
Hồn ngây, quỳ hôn chiến bạị
Còn đâu, mộng xưa vá trờị
Nhìn lên, trời xanh quá dầy,
Chiều buông gió đầy, tóc em còn bay