Hoàng Quốc Bảo
Không rõ
Giòng sông tiễn đưa
Nguời về bên kia giòng sông mua hắt hiu chờ mong (o ờ) chờ, cho đến bao giờ, cho đến bao giờ nguôi ngoaị
Nguời về quên đi cuộc chơi mang theo tình tôi rồi, cho đến muôn đời không nói nên lời yêu aị
Nguời về bên kia giòng sông nguời hỡi nguời
Môi đang thơm một nụ cuời, hôn nhau thêm một lần rời rã đaụ
Nhìn giòng sông đua đời nhau về bến nàỏ hay môi em chẳng ngọt ngào, hay tay em chẳng còn cầm giữ nhaủ
Tóc vẫn xanh nuôi đợi chờ, môi đã khô câu hẹn hò, làm sao quên, làm sao quên, làm sao quên.
Tiếng hát đưa linh hồn nguời, xe đã lăn qua cuộc đời còn buông xuôi chìm theo giòng sông tháng ngàỵ