Trần Duy Đức
Du Tử Lê
Dòng suối trăm năm
Chẻ đôi dòng sông núi đêm bừng mặt
Mơ quấn khăn vào sâu ấu thơ
Chẻ đôi thân thế mù tăm tích
Ta nghĩa trang nào chôn cất cho nhau
Chẻ đôi tâm thức canh mương cạn
Hương tóc tuy trầm vai thất tung
Tưởng ai oán khoác vừa quay gót
Xương thịt đời sau máu rất buồn
Biển chưa chôn kín mầm ung độc
Người đã chia triền dựng vách ngăn
Rừng thu quen trái khổ bi lụy
Rơi thấu đời sau lọn tóc người
Chẻ đôi con gió cây ly biệt
Tiếng chân thương cùng mỗi tháng năm
Phạt ngang ký ức rừng thao thức
Dòng suối trăm năm bỗng mọc nguồn
Khi đôi bàn tay không còn trong đôi bàn tay