Trần Thiện Thanh
Trần Thiện Thanh
Dấu đạn thù trên tường vôi trắng
Có một lần lòng nghe như khát khao nhiều
Lúc hai đứa mới nghe mình yêu
Lối về nhà em nghiêng dốc nắng hoang liêu
Thấy bâng khuâng thấy như còn thiếụ
Gái nhỏ nhiều lần nghe mơ ước riêng mình
ước mơ lúc trong tay người thương.
Sẽ trồng một loài hoa bên vách trinh thơ
những bông hồng thắm như tình mợ
Nhưng đâu có ngờ rằng trời xanh kín mây dại,
lần yêu cuối trong đời là lần yêu trong lửa khóị
Cuộc tình mong manh chưa đẹp sắc thắm hoa hồng,
mà đạn thù in sâu cho tường trắng bỗng hoen mầụ
Người theo gót đơn vị từng ngày thương mấy cho vừa,
được tin bên chiến hào rằng người yêu không còn nữa
Trở về nơi xưa,
Trời còn giăng mưa cho nghe nặng yêu mến xưạ
Dấu đạn thù còn sâu trên vách hoa gầỵ
Dấu che kín yêu đương từ đâỵ
Lính trẻ thương nhiều khi thương nhớ vơi đầỵ
Sắc hoa hồng thắm trên tường xưạ