Việt Dzũng
Quang Du#ng
Có những cuộc tình không là trăm năm
Em ma#i la# hai mươi tuô#i
Anh ma#i la# mu#a xuân xưa
Như#ng cây ổi thơm nga#y cu#
Va# vâ#ng hoa ngâu mu#a thu
Em ma#i la# hai mươi tuô#i
Anh ma#i la# mu#a xuân xưa
To#c anh đa# tha#nh mây tră#ng
Mă#t em da#ng thơ#i gian qua
Con đươ#ng xưa, như#ng mu#a tru#t la#
Ca#nh ba#ng mô# côi đứng giư#a rêu phong
Con đươ#ng xưa, ta ngô#i ho#a đa#
Mu#a đông mô# côi, đư#ng đơ#i ngươ#i
Con đươ#ng xưa, men vươ#n ô#i thơm
Anh bo# đi da#i bao chia ly
Con đươ#ng xưa, ha#ng cây tru#t la#
Co# như#ng cuô#c ti#nh không la# trăm năm
Con đươ#ng xưa, ha#ng cây tru#t la#
Co# như#ng cuô#c ti#nh không la# trăm năm
Em ma#i la# hai mươi tuô#i
Anh ma#i la# mu#a xuân xưa
To#c anh đa# tha#nh mây tră#ng
Mă#t em da#ng thơ#i gian qua
Con đươ#ng xưa, như#ng mu#a tru#t la#
Ca#nh ba#ng mô# côi, đư#ng giư#a rêu phong
Con đươ#ng xưa, ta ngô#i ho#a đa#
Mu#a đông mô# côi, đư#ng đơ#i ngươ#i
Con đươ#ng xưa, men vươ#n ô#i thơm
Anh bo# đi da#i bao chia ly
Con đươ#ng xưa, ha#ng cây tru#t la#
Co# như#ng cuô#c ti#nh không la# trăm năm
Con đươ#ng xưa, ha#ng cây tru#t la#
Co# như#ng cuô#c ti#nh không la# trăm năm