Trịnh Công Sơn
Trịnh Công Sơn
Cho một người nằm xuống
Anh nằm xuống sau một lần đã đến đây
Đã vui chơi trong cuộc đời nầy
Đã bay cao trong vòm trời đầy
Rồi nằm xuống, không bạn bè, không có ai.
Không có ai, từng ngày, không có ai đời đời,
Ru anh ngủ vùi, mùa mưa tới trong nghĩa trang
này có loài chim thôi!
Anh nằm xuống cho hận thù vào lãng quên.
Tiễn đưa nhau trong một ngày buồn.
Đất ôm anh đưa vào cội nguồn
Rồi từ đó, trong trời rộng, đã vắng anh.
Như cánh chim, bỏ rừng, như trái tim bỏ tình,
Nơi đây một lần, nhìn anh đến những xót xa
đành nói cùng hư không!
Bạn bè còn đó! Anh biết không anh ?
Người tình còn đó! Anh nhớ không anh ?
Vườn cỏ còn xanh. Mặt trời còn lên.
Khi bóng anh như cánh chim chìm xuống.
Vùng trời nào đó! Anh đã bay qua ?
Chỉ còn lại đây những sáng bao la
Người tình rồi quên, bạn bè rồi xa
Ôi tháng năm, những dấu chân người cũng bụi mờ.
Anh nằm xuống, như một lần vào viễn du,
Đứa con xưa đã tìm về nhà
Đất hoang vu khép lại hẹn hò
Người thành phố, trong một ngày, đã nhắc tên
Những sớm mai, lửa đạn, những máu xương chập chùng
Xin cho một người vừa nằm xuống,
Thấy bóng thiên đường cuối trời thênh thang!