- Tình hình nhà Nguỵ lúc bấy giờ đã xẩy ra những việc như Tào Mao bị giết, Tào Phương bị phế, cong một chàng Tào Hoán ngồi ngơ ngơ làm bù nhìn, quyền hành đều về tay Tư Mã Chiêu, thế thì việc Nguỵ đánh Thục bây giờ ta phải coi như nhà Tấn đánh Thục chứ không phải nhà Nguỵ như trước nữa. Cũng như khi Lưu Bị khởi quân ở từ Châu, là bị đánh Tào chứ không phải Bị dám xâm phạm đến nhà Hán. Ngược lại khi Lưu Bị thua trận ở Đông Dương đó cũng là Nguỵ đánh lưu Bị chứ không phải nhà Hán đánh Lưu Bị vậy.
Trước đây cũng đã hai phen Nguỵ đem quân đánh Thục, một lần do Tào Phi
xua quân, nhưng rồi lại thôi. Và lần nữa do Tào Tuấn, nhưng khi tiến quân
vào Trần Thương lại gặp mưa phải rút quân về. Thế thì có lẽ trời kia không
muốn mượn nhà Nguỵ diệt nhà Hán mà trời lại mượn tay kẻ diệt Nguỵ để diệt
luân Hán để thiên hạ đời sau đến đây bớt phần cảm khái vậy.
- Thiệu Dễ dự tính Hội sẽ thắng từ lúc Hội chưa ra quân. Tư Mã Chiêu lại đoán thế nào Hội cũng phản khi Hội còn chưa đắc thắng và biết cả Hội có làm phản cũng không thành, thế mới li kì.
- Người ta thường bảo Võ Hầu không chết. Nay ta thấy linh hồn của Võ Hầu đã làm cho Chung Hội phải sợ hãi bái lạy và răn được lòng Chung Hội để cứu vãn sinh linh, thật còn hơn người sống. Có người lại bảo: Võ Hầu hiển thánh biết răn dụ tướng Ngụy, sao không hiển thánh cho Khương Duy hành binh! Hay dạy bảo Hậu chúa đừng sa đoạ nữa. Thế mới hay số trời đã định không ai có thể cưỡng lại được. Trước kia có Quan Công hiển thánh truy hồn Lữ Mông, sao không hiển thánh đuổi Lục Tốn? Hiển thánh đuổi quân thiết xa sao không hiển thánh để cứu Tiên chúa ở Hào Đình? Một lần nữa chứng minh cho ta thấy thiên mệnh đã an bài thì nó là một điều cố định vậy.