- Lần thứ nhất Khương Duy đi đánh Trung Nguyên cũng vì địch sinh nội biến, Hạ Hầu Bá đến xin hàng, nên mới thừa cơ hội ấy tiến quân. Lần thứ hai đánh Trung Nguyên là nhân địch bị lân quốc xâm phạm và đã hẹn ước với Gia Cát Khác. Thế mà cả hai lần đều thất bại, vì lần trước quân Khương chịu đến giúp nhưng họ lại không đến, lần sau có đến, nhưng bị địch lợi dụng để phá mình. Ôi! Khi Võ Hầu còn sống mà rợ Khương còn đem quân giúp Nguỵ, huống chi nay Võ Hầu đã mất sao còn tin quân Khương có lòng giúp nhà Lưu? Nếu bảo rằng quân Khương có thể tin cậy thì sao lại chẳng dám tin cậy rờ Nam Man. Xưa không bao giờ Võ Hầu cầu rợ Nam Man giúp, thế mà nay Khương Duy lại cầu rợ Khương trợ lực quả là thất sách vậy. Tuy vậy, cũng không nên lấy đó mà kết tội Duy vì quân Khương Duy thua ở núi Ngưu Đầu cũng có thể coi như Võ Hầu thất thủ ở Nhai Đình. Khương Duy vây khốn giặc ở Thiết Lung cũng giống như Võ Hầu hãm giặc ở Thượng Phương cốc. Lửa đốt hang Thượng Phương đã có trời mưa xuống cho giặc thoát. Giặc sắp chết khát ở núi Thiết Lung thì bỗng dưng nước dưới đất chảy lên cho địch bình yên. Thế thì trời kia đã bảo vậy, ta biết nói sao?
- "Chiếu đai áo" của Hiến Đế cũng giống như chiếu máu "lót áo" của Tào Phương. Nhà Hán có Phục Hậu bị giết, mấy vị trung thần như Đổng Thừa, Phục Hoàn mưu việc bị tiết lâu. Nhà Nguỵ cũng có việc tiết lậu của Trương Thấp. Sự báo phục của người trước làm, người sau bắt trước mà không khác nhau một mảy may nào cả. Nhưng Tào Tháo không lấy việc "Chiếu đai áo" mà phế bỏ Hiến Đế, thế mà Tư Mã Sư nỡ vịn vào tờ "Chiếu lót áo" mà truất phế Tào Phương . Thế thì trời mượn người sau để báo thù người trước khiến người xem lấy làm khoái trí. Chiếu đai áo thời gian lâu mới bị lộ, còn chiếu của Tào Phương mới xuống là đã bị lộ ngay, thế thì đạo trời bắt phải trả nợ, mà vay chín phải trả mười càng nghĩ càng sởn gáy vậy.
- Sự sắp đặt của con tạo thật là trớ trêu: Kẻ nghịch thần không đợi cho thiên hạ đàm tiếu, mà chính ngay con cháu mình tự khai ra miệng. Chẳng những người đời ví Tào Tháo với Tư Mã Sư mà thôi, ngay chính Tào Phương cũng mở miệng so sánh Nguỵ Thái Tổ (tức Tào Tháo) với Tư Mã Sư. Chẳng những người ta thường ví Đổng Thừa với Trương Thấp mà thôi, chính miệng Tào Phương cũng lại so sánh. Quả nhiên là việc nhân nhỡn tiền, chẳng cần phải nghe chuyện địa ngục luân hồi mới tin là có quả báo.