hn4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com
Full version available at http://4u.jcisio.com/r/article1161.htm

Không rõ

Hồi 104 : Rơi sao lớn, thừa tướng qua đời
Trông tượng gỗ, đô đốc mất vía

- Có kẻ thắc mắc: Võ Hầu có tài linh dị như thần tiên, có thể bàu đồ bát trận, chế trâu ngựa máy nhưng sao vẫn không thoát được cái chết? Xin thưa:

Võ Hầu không phải như Tả Từ, Lí  ý  hay những bậc thần tiên xuất thế khác mà có thể trường sinh bất tử được. Chẳng qua Võ Hầu chỉ là bậc thánh hiền nhập thế mà thôi, người thông suốt mọi lẽ khiến thiên hạ thán phục, nhưng thật ra không làm sao mất được cái chân thực của người nhân thế.

- Tào Tháo, Tư Mã  ý  làm tướng cũng nắm hết việc triều chính, giữ cả binh quyền như Khổng Minh, và cả ba cũng có những thần cơ diệu toán khiến người đời khâm phục. Nhưng một bên thì soán đoạt, một bên thì trung lương mà được. Một bên thì vì bụng riêng tư mưu đồ cho con cái, một bên thì vô tư không mưu cho con cháu mà chỉ trao cho hiền tài, lo cho quốc gia. Tháo sắp chết giao quyền cho Phi.  ý  sắp chết trao quyền cho Sư, Chiêu. Nhưng Võ Hầu trước khi chết lại giao việc thừa tướng cho Tưởng Uyển, Phí Vĩ, còn việc đại tướng quân thì giao cho Khương Duy. Con của Hầu là Chiêm và Thượng thì không hề dự đến. Thuỷ chung Võ hầu cũng chỉ có tám trăm gốc dâu và năm mươi khoảng ruộng đó thôi, không có chút của cải nào riêng để làm giàu cả. Thế thì cái nhân vật Khổng Minh khi có quyền cao chức trọng so với cái nhân vật Khổng Minh khi ôm gối gảy đàn cũng không khác gì.  Xưa kia, lúc người sắp bước chân ra khỏi lều cỏ, hứa sau khi thành công sẽ chu du ngũ hồ như Phạm Lãi, sẽ tịch cố như Trương Lương, thế mà kết quả không được như sở nguyện, lại chết giữa sa trường, gió lạnh sao rơi. Ôi!  Trong đám công danh phú quý ở đời, dễ gì tìm được con người như vậy!

- Biết rằng chết là do số mạng, sao Võ Hầu còn cầu thọ nhương tinh làm gì? Chỉ vì Võ Hầu nghĩ việc Tiên đế gởi con côi cho mình, trọng trách quá nặng nề không thể yên lòng chết được. Lại nhìn ra nước ngoài thấy kẻ địch vẫn còn, nhìn về nước nhà thì thấy không ai có thể thay mình, lại không đành lòng chết, hơn nữa, vì thấy chưa đáng chết, nên Võ Hầu phải cầu thọ. Tuy nhiên khi đã tận lực rồi thì chết cũng chẳng oán hận gì. Vì vậy, Lão Tuyền lấy việc "Bất khả tử" mà trách Quản Trọng chứ không nỡ trách Võ Hầu vậy.

- Võ Hầu thường tự ví mình với Quản, Nhạc, vì Quản Trọng có tài dẹp loạn để tôn nhà Chu, Nhạc Nghị có mưu kế tuyệt diệu để giữ nước Yên. Nhưng so về tài năng và phẩm cách thì Võ Hầu hơn hẳn một bực. Về tài năng thì Võ Hầu chính là một ông Khương Tử Nha trẻ tuổi. Về công lao giúp chúa thì Võ Hầu chẳng khác nào Chu Công Đán, còn việc xuất xứ đại cương lại giống hệt như Y Doãn. Biết trước thiên hạ chia ba là có tài tiên giác. Đi cày ở Nam Dương là lạc đạo đợi ba lần mời mới ra rồi lại cúc cung tận tuỵ gánh lấy việc lớn trong thiên hạ. Anh em mỗi người thờ một nước mà thiên hạ không thể nghi ngờ được. Khi bắt tay vào việc thề nguyền đánh giặc đến cùng, thật không có gì hổ thẹn với lòng. Từ đời Tam Đại đến sau chưa thấy một người thứ hai như Khổng Minh vậy.


hainam4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com