- Có người chê rằng Võ hầu tác quái ở Lũng Thượng để đoạt lúa chỉ vì miếng ăn, như vậy không phải là chuyện đáng khinh cho người đời sau sao? Nếu nói như thế không đúng. Trong lúc đem quân đánh xa nhà, lương thực là cần, tuỳ cơ ứng biến là chuyện binh quyền của một vị tướng, huống chi trong đó mọi hành động đều dốc vào việc kiếm ăn cả.
Nào huyền đơn nấu thuốc, cầu sống lâu năm, khiến người khen là tiên ông, đó cũng chẳng có gì khác hơn là kiếm miếng ăn.
Nào cầm sách lên trì, giảng giải đạo đức, nhiều người khen là trí thâm tâm viễn, đó cũng chỉ vì miếng ăn.
Nào ca hay múa đẹp, uốn éo trăm đường khiến người tưởng Phi Quỳnh trên cung điện, thần nữ trong động tiên, cũng chẳng khác hơn là miếng ăn.
Cho đến người gieo mực trêu hoa, buông lời châu ngọc, tô nét đan thành, phô tài tuyệt diệu, đọ trí thấp cao, dốc hết ngòi bút để người đời tưởng dưới ngòi bút mình có thần, trong tay có quỷ cũng chỉ vì miếng ăn.
Cho đến người trông sao ngắm tượng, bấm đốt tính giờ, suy luận cái hung, đoán cái hay, chê cái dở, bụng thấy âm dương, lòng thông tạo hoá, cũng chẳng gì khác hơn là miếng ăn.
Vì miếng ăn hết cả. Cứ suy ra thì thông ai cười Võ hậu dùng phép gặt lúa.
- Quân đội lao khổ vì cuộc viễn chinh, mọi quân lính đều nhớ nhà. Dương Nghi hiến kế chia quân hai lớp để đổi nha, đó phải gọi là một sáng kiến hay, đáng làm gương cho vua tề lúc xưa đối với Liêm Xứng vậy. Bỗng chốc, quân sĩ đông gấp bội, ồ ạt đến đánh mà quân mới của mình chưa vọng đến, nếu không quyền biến thì nguy. Mà quyền biến thì sợ thất tín với quân nhà. Giữa lúc khó khăn ấy mà biết xử trí như vậy không phải dễ. Khổng Minh đã mưu thần diệu: Nói tòng quyền thì ba quân sẽ chê mình thất tín, nên ai giữ chữ tín để ba quân vui vẻ tòng quyền. Thế là không xua quân đánh giạc mà thúc giục họ đánh. Nói rằng giục họ về nghỉ mà kì thực gây tinh thần hăng hái cho họ đánh mạnh hơn nữa.
Binh dụng có câu: "Sai dân mà dân phục thì dân quên lao khổ. Vui vẻ lăn
vào nguy hiểm thì dân quên chết".
- Muốn gạt một Tư Mã ý , một Khổng Minh chưa đủ, phải có bốn Khổng Minh ở bốn ngả. Thế mà một Khổng Minh lại thành bốn Khổng Minh ở cả Đông, Tây, Nam, Bắc. Con người sao mà kì diệu như vậy?
Dụ Trương Cáp ngoài Quan hưng chỉ có Nguỵ Diên, ngoài Nguỵ Diên chỉ có
Quan Hưng. Hai người thay phiên nhau mà dụ. Đến như Trương Phi giả hai phen
tạo chiến thắng, cũng là điều hay nữa. Ba việc này có thể gọi là "tam
tuyệt".
ở Tăng Khẩu, Quan Công bắt được Vu Cấm. ở Khúc Phố Khổng Minh thả Lục Tốn.
Trong đường hẻm Mộc Môn Khổng Minh lại bắt được Trương Cáp, ba việc trước
sau cũng có thể gọi là "Tam tuyệt" được.