- Trong đoạn này ta nghe nhiều đoạn tả chiến công của Triệu Vân. ấ y là nêu rõ cái chí nguyện của Triệu Vân. Vì khi Lưu Huyền Đức mới lên ngôi, Triệu Vân đã khuyên vua đi dẹp Nguỵ. Tiên chúa đánh Ngô để Triệu Vân đi sau, như vậy ta thấy cái chí nguyện của Triệu Vân không phải là việc dẹp Ngô. Nay Khổng Minh đánh Nguỵ, cho Triệu Vân đi tiên phong thật là hợp với chí nguyện ấy. Nếu chí nguyện ấy không được thực hiện hẳn làm cho con người ao ước nó luyết tiếc, bực bội lắm sao? Tuy nhiên, Triệu Vân đánh Nguỵ không phải để lấy lại oai danh thuở thanh xuân mà là vì tuổi già phải cố gắng vậy.
- Chiến lược đem quân vòng qua hang Tí Ngọ của Nguỵ Diên đâu phải là dở, thế mà Khổng Minh không chịu dùng. Khổng Minh làm như vậy là biết mệnh trời trái ngược với sở nguyện nên không dám làm việc mạo hiểm để cưỡng lại trời. Biết được mệnh trời mà còn cưỡng lại thì khó mà thành công được. Và như thế sự thất bại là do nơi lỗi mình, không trách trời được. Bởi vậy, Khổng Minh lúc nào cũng thận trọng, tìm kiếm một kế cụ thể gọi là "vẹn toàn". Hoặc giả không cãi được mệnh trời thì mới trách trời và như vậy mình sẽ không hối hận vì đã làm việc ấy.